LỜI CHÚA
Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su đến làng Bê-ta-ni-a, nơi anh La-da-rô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết. Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giê-su; cô Mác-ta lo hầu bàn, còn anh La-da-rô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người. Cô Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm. Một trong các môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói: “Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo?” Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung. Đức Giê-su nói: “Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy. Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có ; còn Thầy, anh em không có mãi đâu.”
Một đám đông người Do-thái biết Đức Giê-su đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Đức Giê-su, nhưng còn để nhìn thấy anh La-da-rô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết. Các thượng tế mới quyết định giết cả anh La-da-rô nữa, vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Đức Giê-su.
SUY NIỆM
Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm. (Ga 12,3)
Đây quả là một cử chỉ tình yêu khiêm nhường và đẹp đẽ biết bao của Maria đối với Chúa Giêsu. Dầu thơm ấy có giá trị bằng 300 ngày lương lao động, quả là một số tiền lớn. Điều thú vị là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt đã để ý hành động của cô Maria và kêu lên “Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo ?”. Nhưng Tin Mừng đã nói rõ ràng là Giu-đa làm thế không vì lòng trắc ẩn dành cho người nghèo mà y thật sự chỉ muốn lấy cho mình những đồng tiền người ta bỏ vào quỹ chung. Và điều thú vị hơn cả là câu trả lời Chúa Giêsu dành cho Giuda. Ngài quở trách y và nói “Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy. Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có ; còn Thầy, anh em không có mãi đâu.”
Nếu ai đó khác phát ngôn lời này thì ắt hẳn người nghe sẽ cảm thấy người này thật ngạo mạn và tự cho mình là trung tâm. Nhưng người đó lại chính là Chúa Giêsu – Đấng có lòng vị tha và yêu thương nhân loại vô điều kiện. Vậy những lời Ngài nói có ý gì? Chính là sự thật mà Chúa Giêsu đã biết những gì Maria cần làm. Và không chỉ Maria, lời Ngài nói còn tiết lộ cho mỗi chúng ta biết việc cần phải làm. Chúng ta cần thờ kính, tôn vinh và đặt Ngài ở vị trí trung tâm trong đời ta. Không những thế, chúng ta phải biết khiêm nhu trước nhan Chúa và phụng sự Ngài. Không phải vì Ngài cần chúng ta đối đãi với Ngài theo lẽ này nhưng vì chính chúng ta muốn được đối đãi với Ngài theo lẽ đẹp đẽ ấy. Tôn vinh Chúa trong sự khiêm tốn và tình yêu là lẽ tất yếu để chúng ta được sống trong sự thánh thiện và hạnh phúc. Chúa Giêsu biết điều ấy, thế nên Ngài đã ngợi khen hành động của Maria.
Lời Chúa hôm nay mời gọi mọi người chúng ta ngước trông lên Chúa Giêsu và đặt Ngài ở vị trí trung tâm trong niềm kính yêu và tôn sùng. Ngoài ra hành vi của cô Maria còn mời gọi chúng ta biết sẵn lòng dành ra những giá trị vật chất cho Chúa. Vì không có gì là đủ quý giá cho Ngài và không có gì quý giá hơn cử chỉ tôn kính của ta dành cho Ngài.
Tôn kính Thiên Chúa là điều tất yếu cần có. Quan trọng hơn hết, việc tôn kính sẽ biến đổi chúng ta thành con người mà Thiên Chúa mong muốn khi Ngài tạo dựng thời khởi nguyên. Chúng ta được tạo dựng để tôn kính và phụng sự Thiên Chúa và điều này được thực hiện khi chúng ta tôn vinh Thiên Chúa trên hết mọi sự trong khiêm nhường.
Phản tỉnh lại bản thân, chúng ta hôm nay đã tôn kính Chúa hết lòng chưa? Chúng ta có sẵn lòng dành mọi sự, mọi tiền tài, vật chất để dâng cho Ngài? Chúng ta có đặt Ngài cao hơn giá trị hơn 300 ngày lương lao động? Ngài có chiếm giữ vị trí trung tâm trong đời chúng ta? Ta có tỏ thái độ khiêm cung trước Chúa và dành trọn tâm hồn mình cho Chúa khi cầu nguyện ? Hãy nhìn hành động tôn kính khiêm cung mà Maria đã dành cho Chúa và tìm kiếm những mẫu gương đẹp đẽ tương tự thế trong đời mình, từ đó chúng ta cố gắng noi theo và sống một cuộc đời trọn vẹn theo ý Ngài.
Lạy Chúa, hôm nay con đang cố gắng noi theo gương thánh thiện của Mẹ Maria. Xin Chúa giúp con biết khiêm cung trước Chúa và tôn vinh Chúa trong cuộc đời con. Cùng xin giúp con biết yêu thương và tôn kính Chúa trọn đời con. Vì lạy Chúa, không có điều gì trong đời con quan trọng hơn Chúa và việc tôn thờ Chúa. Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Ngài.
——
Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Anointing the Feet of Jesus
Monday of Holy Week
Mary took a liter of costly perfumed oil made from genuine aromatic nard and anointed the feet of Jesus and dried them with her hair; the house was filled with the fragrance of the oil. John 12:3
What a humble and beautiful act of love toward Jesus. This perfume was worth 300 days’ wages. That’s a lot of money! It’s interesting to note that Judas objected to this act by claiming that he thought it should have been sold and the money given to the poor. But the Gospel states clearly that Judas was really only interested in the money himself since he used to steal from the money bag. Of even greater note is Jesus’ response to Judas. Jesus rebukes Judas and states, “Leave her alone. Let her keep this for the day of my burial. You always have the poor with you, but you do not always have me.”
If anyone else would have said this it would have sounded self-centered. But it was Jesus who said it and He was perfectly selfless in His love. So what was this all about? It was about the fact that Jesus knew what Mary needed. And in saying what He did, He revealed what each one of us needs. We need to worship Him, honor Him and make Him the center of our lives. We need to humble ourselves before Him and serve Him. Not because He needs us to treat Him this way, but because we need to treat Him this way. Honoring Him in our humility and love is what we need to do for our own holiness and happiness. Jesus knew this, so He honored Mary for this act of love.
This story invites us to do the same. It invites us to look to Jesus and to make Him the center of our adoration and love. It invites us to willingly pour out all our labor for Him (symbolized by the perfume worth 300 days’ wages). Nothing is too costly for Jesus. Nothing is worth more than an act of our worship.
Worship of God is right to do. Most importantly, it’s an act that will transform you into the person you were made to be. You were made for worship and adoration of God and this is accomplished when you humbly honor our Lord with your whole self.
Reflect, today, upon the depth of your own adoration of our Lord. Are you willing to “spill” your whole livelihood upon Him? Is He worth more to you than 300 days’ wages? Is He the most central part of your life? Do you daily humble yourself before Him and pour out your heart to Him in prayer? Reflect upon this humble act of worship that Mary offers Jesus and seek to imitate her beautiful example.
Lord, may I follow the example of this holy woman, Mary. Help me to humble myself before You and honor You with my whole life. Dear Lord, nothing in life is more important than You and my total adoration of You. Draw me in, dear Lord, humble me before Your glory and help me to love and worship You with my whole being. Jesus, I trust in You.