LỜI CHÚA
Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?” Người đáp: “Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào?” Ông ấy thưa: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.” Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.” Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng: “Nhưng ai là người thân cận của tôi?” Đức Giê-su đáp: “Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi. Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: “Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.” Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp?” Người thông luật trả lời: “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”
SUY NIỆM
Qua câu hỏi mà vị thông luật Do Thái đặt ra với Chúa Giê-su: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”, Chúa Giê-su đã chỉ cho ông thấy rõ một điều cốt lõi và cũng là nền tảng của đời sống Kitô hữu, đó là “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.” Muốn có sự sống đời đời làm gia nghiệp cần phải xây dựng tương quan đối với Thiên Chúa và tương quan với tha nhân. Có bao giờ chúng ta tự hỏi chính mình rằng Thiên Chúa có vị trí nào trong cuộc đời của chúng ta? Nơi những ước muốn hay các vấn đề trong cuộc sống thường ngày, chúng ta có đặt Chúa trên hết mọi sự không? Biết bao thách đố đặt ra trong mối tương quan của con người với Thiên Chúa, có khi làm cho con người mất phương hướng dẫn đến sự thờ ơ lãnh đạm và xa rời Thiên Chúa. Làm sao để tìm lại sự thân tình với Ngài? Mỗi người chúng ta cần có thời gian tĩnh lặng, trở về cõi sâu thẳm của lòng mình và nhờ ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần để nhận ra tầm quan trọng của Thiên Chúa trong cuộc đời mình. Có như thế chúng ta mới dễ dàng tiến tới mối tương quan giữa con người với nhau.
Đọc câu chuyện dụ ngôn trong bài Tin Mừng hôm nay, ta thắc mắc tại sao một thầy tư tế, thầy Lê-vi lại từ chối giúp đỡ khi họ nhìn thấy một nạn nhân thập tử nhất sinh nằm bên vệ đường? Và tại sao một người Sa-ma-ri, một người dân ngoại lại đối xử với nạn nhân này bằng sự quan tâm đặc biệt? Ai thực sự là người thân cận, là người thực thi bác ái và lòng thương xót? Đức Giê-su làm cho người Sa-ma-ri, vốn dĩ bị người Do Thái coi thường và xem như kẻ ác, nay trở thành một chứng tá của lòng thương xót. Còn vị tư tế và thầy Lê-vi đã bị những nghi kị, thành kiến và lề thói đóng băng khả năng rung cảm trước khốn cảnh của người khác.
Qua dụ ngôn người Samari tốt lành trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su dạy chúng ta phải có trái tim biết rung động trước những đau khổ của đồng loại, biết chạnh lòng xót thương và thể hiện điều ấy bằng hành động. Ngài mong chúng ta nhận ra sự hiện diện của người khác trong cuộc đời mình là vô cùng quan trọng, quan trọng đến mức xem người khác như là chính mình. Chúng ta phải sẵn sàng giúp đỡ người khác với tình yêu và sự quan tâm chân thật, cần phải thể hiện qua hành động cụ thể chứ không chỉ là ý hướng tốt hay tỏ ra thương cảm đơn thuần. Tình yêu ấy phải rộng mở và vô lượng như tình yêu Thiên Chúa. Vì tình yêu Thiên Chúa là vô điều kiện nên chúng ta cần luôn sẵn sàng làm điều thiện hảo cho người khác như chính Thiên Chúa đã làm cho chúng ta vậy. Vậy thay vì hỏi “Ai là anh em tôi?” thì hãy hành động để trở nên anh em của người khác như Chúa Giêsu đã nói với vị thông luật kia: “ Ông hãy đi và cũng hãy làm như vậy”.
Lạy Chúa Giê-su, xin tình yêu của Người luôn mãi là nền tảng của đời con. Xin giải thoát con khỏi mọi sợ hãi và ích kỷ để con có thể sẵn sàng yêu thương, phục vụ và dám hy sinh đời mình vì anh chị em xung quanh con. Amen
—//—-//—–//—–
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: https://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/2018/sep29.htm
What would you give to see beyond the visible – to “see heaven opened and to behold the angels” who stand in God’s presence? When Philip brought his friend Nathanael to see Jesus, Jesus did the unthinkable! He brought revelation to Nathanael – revelation of how God looks at each one of us in the very depths of our hearts and invites us into intimate communion with him in his heavenly court. Nathanael was very startled that Jesus could know him and understand what was in his heart even before Nathanael had the opportunity to speak with Jesus.
God’s word brings blessing and refreshment for those who reflect on it
What is the significance of Jesus’ revelation of seeing Nathanael “under the fig tree”? For the people of Israel, the fig tree was a symbol of God’s peace and blessing (1 Kings 4:24b-25, Micah 4:4). It provided shade from the midday sun and a cool refreshing place to retreat, pray, and reflect on God’s word. Rabbis often gathered their disciples under the shade of the fig to teach them the wisdom and revelation of God from the Scriptures. The rabbis had an expression for comparing the fig tree to being nourished with God’s word in Scripture, “He who tends the fig tree will eat its fruit.”
Jesus offers the greatest gift possible – peace and friendship with God
It is very likely that Nathanial had been thinking about God “under his fig tree” and reflecting on God’s promise in the Scriptures to send a Messiah King who would free his people from sin and oppression and usher in God’s kingdom of righteousness and peace for the whole world. Perhaps Nathanael dozed off for a midday nap and dreamt of God’s kingdom like Jacob had dreamt when God gave him a vision of a great ladder which united earth with heaven (see Genesis 28:12-17). Through the gift of revelation Nathanael recognized that Jesus was truly the Messiah, the everlasting “Son of God and King of Israel” (John 1:49). The Lord Jesus offered to Nathanael the greatest gift possible – the gift of friendship with God and free access to God’s throne in heaven.
Jesus promises that we will dwell with the living God
What does Jesus mean when he says “you will see heaven opened, and the angels of God ascending and descending upon the Son of man”? One of the most remarkable revelations recorded in the bible is the dream of Jacob (Genesis 28:12-17). God had opened a door for Jacob that brought him and his people into a new relationship with the living God. In Jacob’s dream God revealed his angelic host and showed him the throne of heaven and promised Jacob that he and his descendants would dwell with the living God.
God’s angels serve us
Who are the angels and why do they intervene between heaven and earth? The Scriptures tell us the angels are God’s servants and messengers. “They are the mighty ones who do his word, hearkening to the voice of his word” (Psalm 103:20). The angels belong to Christ and were created for and through him (Colossians 1:16). The Letter to the Hebrews speaks of the role of the angels in God’s plan of salvation: “Are they not all ministering spirits sent forth to serve, for the sake of those who are to obtain salvation?” (Hebrews 1:14)
God’s angels watch over us as his guardians
The angels are not only messengers but protectors and guardians as well. “For he will give his angels charge of you to guard you in all yours ways” (Psalm 91:11). We are not alone in our struggle against sin and evil in the world. The armies of heaven fight for us and with us in the spiritual battle for our hearts, minds, and wills. Do you know the peace and security of a life submitted to God and to his way of peace and happiness?
Jesus, the Son of God, unites earth and heaven in himself
Jesus’ response to Nathanael’s new faith is the promise that Jesus himself will be the “ladder which unites earth with heaven.” Jesus proclaims that he is the fulfillment of the promise made to the Patriarch Jacob and his descendants. Jesus is the true ladder or stairway to heaven. In Jesus’ incarnation, the divine Son of God taking on human flesh for our sake, we see the union of heaven and earth – God making his dwelling with us and bringing us into the heavenly reality of his kingdom through his Son Jesus.
Jesus gives us free access to God’s presence
Jesus’ death on the cross, where he defeated sin and won new life for us through his resurrection, opens the way for each of us to come into a new relationship with God as his adopted sons and daughters. The Lord Jesus opens the way for each one of us to “ascend to heaven” and to bring “heaven to earth” in the daily circumstances of our lives. God’s kingdom is present in those who seek him and who strive to do his will. Through the gift of faith God opens a door for each one of us to the heavenly reality of his kingdom. Do you see with the “eyes of faith” what the Lord Jesus has done for us?
“Heavenly Father, through your Son Jesus Christ, you have opened the way to heaven for us. As you revealed yourself to your beloved patriarchs and apostles, so reveal yourself to me that I may recognize your presence with me and know the power of your kingdom at work in my life. May I always find joy in your presence and never lose sight of your kingdom.”